GS. Hà Huy Khoái viết tưởng nhớ GS. Hoàng Tụy:

Sau này, tôi lại càng thấy mình già hơn cả thầy nhiều. Tôi già hơn vì đôi lúc đã thấy muốn “vui thú điền viên”, trong khi thầy vẫn miệt mài với công việc như mấy chục năm về trước. Tôi già hơn vì lắm khi thấy những điều đáng nói, đáng viết mà vẫn “lười”, vẫn “ngại”. Thầy không thế, thầy viết nhiều, viết gay gắt, sâu sắc về những vấn đề của giáo dục, của cuộc sống.

Nhớ GS Hoàng Tụy, thầy tóc bạc - lòng son - Ảnh 2.

GS Hoàng Tụy nhận giải thưởng “Giáo dục” từ tay bà Nguyễn Thị Bình – nguyên phó chủ tịch nước CHXHCN VN, chủ tịch Quỹ Văn hóa Phan Châu Trinh – năm 2011 – Ảnh: TT

Tóc thầy bạc từ mấy chục năm qua, nhưng thầy vẫn trẻ trung như mấy mươi năm về trước. Mải mê với công việc, với cuộc đời, thầy không còn thời gian để già đi! Trong khoa học, không nhiều người vẫn làm việc tích cực ở tuổi xế chiều. Trong cuộc đời, lại càng hiếm những người cao niên nhưng lúc nào cũng là hiện thân của những tư tưởng mới.

Thầy Tụy là người như thế. Không hoài cổ, không chịu bó hẹp trong cái thế giới quen thuộc trong hàng chục năm của mình. Những ý tưởng của thầy lúc nào cũng mới, cũng cách mạng.

https://tuoitre.vn/nho-thay-toc-bac-long-son-20190715073449891.htm

Nhớ GS Hoàng Tụy, thầy tóc bạc – lòng son – Tuổi Trẻ Online
Tagged on:     
%d bloggers like this: